Hình ảnh và bài viết review truyện Phụng thần của bạn Trần Thị Thúy Diễm đăng trên Hội Yêu Sách:
Dạo gần đây D được tiếp cận với khá nhiều tác phẩm có hồn cốt lịch sử, “Tây Sơn phụng thần ký” là một trong số đó. Bằng sự sáng tạo và am hiểu, tác giả Thành Châu đã làm bừng sống dậy trên trang giấy những người con đất Việt thuộc về thời quá vãng trong giai đoạn đất nước ta oằn mình trong nhiều biến động: Khởi nghĩa Tây Sơn, nội chiến khốc liệt, những cuộc chiến chống giặc Xiêm, quân Thanh ngoại xâm…
Trong giai đoạn máu lửa, bách tính chịu nhiều lầm than, cay cực, tác giả khắc họa một nữ đô đốc “Mắt phượng mày tằm, mũi cao môi đậm, khí chất ngất ngưởng” đã lập nên bao chiến công, luôn canh cánh nỗi lòng thống nhất đất nước. Sống trong xã hội phong kiến trọng nam khinh nữ, phận nữ nhi chỉ được ở chốn khuê phòng thêu thùa, may vá thì Bùi Thị Xuân lại hiên ngang, lẫm liệt và mạnh mẽ chốn lửa binh khiến người người thán phục. Thành Châu đã xây dựng nên một nhân vật thật đẹp, thật lung linh giữa đêm tối mịt mùng của đất nước.
Ngập tràn trong tác phẩm là tiếng hò reo vang trời, tiếng ai oán dậy đất, là xác người, là giết chóc, hãm hiếp, là đau đớn xé ruột. Không gian tác phẩm cũng bừng lên sự hào hùng của các vị tướng nơi chiến trận, sự thảm hại của kẻ thù, nhưng cũng làm ta chua xót trước cảnh “Cõng rắn cắn gà nhà” của Lê Chiêu Thống.
Tác giả Thành Châu đã tái hiện rất nhiều sự kiện lịch sử mà có lẽ nếu đọc chính sử ta dễ dàng bị choáng ngợp. Chính chất tình, chính sự sáng tạo của nhà văn đã tạo thêm độ mềm mại cho cái vốn khô khan, thô ráp, góp phần bồi dưỡng nơi độc giả tình yêu sử Việt.
Đọc “Tây Sơn phụng thần ký”, tôi khá tâm đắc những tích xưa, chuyện cũ được dẫn ra như Việt vương Câu Tiễn nếm phân vua Ngô, Hàn Tín luồn trôn giữa chợ…, những câu văn dạng biền ngẫu, những từ Hán Việt trang trọng gợi không khí cổ xưa. Nói chung, đây là một tác phẩm dã sử đáng để trải nghiệm.
P/s: Trẻ nhỏ không nên đọc tác phẩm vì có quá nhiều cảnh bạo tàn và có cả những cảnh mây mưa. Người lớn đọc thì quá ok nha